Kính gởi ông Tổng chủ "người miền Bắc có lý luận" Nguyễn Phú Trọng.
Cơ chế độc tài toàn trị là cha đẻ của tham nhũng. Muốn chống tham nhũng phải dẹp cơ chế độc tài toàn trị.
Đây là nguyên lý. Tôi tin là ông hiểu rất rõ nguyên lý này. Nhưng vì ông lo sợ cái bình đảng cộng sản bị vỡ tan như nơi đã sinh ra nó là "thành trì xã hội chủ nghĩa" Liên sô và Đông Âu.
Ông lo hơi quá, tôi thông cảm. Nhưng phải nói thật và thẳng là ông quá lo đến độ phi lý ( illogical). Mà ông là người "có lý luận" kia mà. Lại nữa, ông là Tiến sĩ xây dựng đảng. Vậy tôi xin hiến kế cho ông xây dựng đảng nhé.
Thứ nhất: Hãy trả tự do cho ông Trần Huỳnh Duy Thức và hơn 250 tù nhân lương tâm về với gia đình họ trước tết Kỷ Hợi này.
Thứ hai: Hãy ban hành Tuyên Ngôn...See moreKính gởi ông Tổng chủ "người miền Bắc có lý luận" Nguyễn Phú Trọng.
Cơ chế độc tài toàn trị là cha đẻ của tham nhũng. Muốn chống tham nhũng phải dẹp cơ chế độc tài toàn trị.
Đây là nguyên lý. Tôi tin là ông hiểu rất rõ nguyên lý này. Nhưng vì ông lo sợ cái bình đảng cộng sản bị vỡ tan như nơi đã sinh ra nó là "thành trì xã hội chủ nghĩa" Liên sô và Đông Âu.
Ông lo hơi quá, tôi thông cảm. Nhưng phải nói thật và thẳng là ông quá lo đến độ phi lý ( illogical). Mà ông là người "có lý luận" kia mà. Lại nữa, ông là Tiến sĩ xây dựng đảng. Vậy tôi xin hiến kế cho ông xây dựng đảng nhé.
Thứ nhất: Hãy trả tự do cho ông Trần Huỳnh Duy Thức và hơn 250 tù nhân lương tâm về với gia đình họ trước tết Kỷ Hợi này.
Thứ hai: Hãy ban hành Tuyên Ngôn Tự Do Dân Chủ cho toàn dân được "cởi trói" hoàn toàn, tự do ngôn luận, báo chí, hội họp, lập hội, lập đảng...nghiêm cấm mọi hành động trả thù. Công an tuyệt đối chỉ giữ gìn an ninh trật tự xã hội cho người dân, chứ không bảo vệ đảng phái nào. Quân đội chỉ tuyệt đối lo bảo vệ Tổ Quốc, đặc biệt lo chống bành trướng xâm lược Đại Hán...
Thứ ba: Hãy tiếp tục đưa các cán bộ đảng viên tham ô của ông vào lò. Tịch thu toàn bộ tiền bạc, tài sản tham ô của họ, dù đã chuyển ra nước ngoài, sung công để xây dựng bệnh viện, trường học...cho dân nghèo, trả tiền đền bù lại cho dân oan trên khắp nước, xây dựng các phúc lợi chung cho xã hội ...
Thứ tư: Hãy ban bố cuộc tổng tuyển cử, trong vòng 2 năm, cho toàn dân ứng cử, bầu cử tự do vào Quốc Hội, bầu Chủ tịch, Thủ Tướng Chính Phủ nước Việt Nam Tự Do Dân Chủ.
Nếu được ông lắng nghe và thực hiện ý kiến thô thiển này. Tôi tin chắc rằng ông không những có cơ hội rất cao được toàn dân bầu vào chức vụ cao nhất của Nhà nước ( thay vì chỉ có đảng của ông bầu cho ông ) mà cái bình "đảng Cộng sản" của ông sẽ không bị vỡ và còn được ghi danh sáng chói vì đã tạo một bước ngoặc lịch sử nữa.
Tôi viết những giòng chữ trên chỉ vì tôi yêu một nước Việt Nam văn minh, tự do dân chủ hiến định pháp trị, hoà bình và thịnh vượng mà ai cũng vui vẻ xây dựng cuộc đời để sống và tự hào được sống trên mảnh đất của cha ông mình. Chỉ với một nước Việt Nam văn minh như thế, mới mong được các nước bạn nể trọng, và đồng bào ở trong và ngoài nước không còn phản đối kịch liệt và thậm tệ như hiện nay. Chỉ với một Việt Nam văn minh tự do dân chủ hiến định pháp trị mới là điều kiện cần và đủ để sức mạnh của toàn dân được tổng hợp.
Nếu có điều gì ông không vui, không vừa ý vì những lý lẻ mà tôi hiến kế nêu trên, tôi thành thật mong ông cứ suy nghĩ kỹ và cho tôi được biết với giải thích rõ ràng, thì tôi cám ơn ông nhiều lắm.
Nỗi thất vọng vì con chiên của Chúa 
Tui lo rằng Nguyễn Phú Trọng không dùng MXH. Hơn nữa, một bức thư như thế khi qua tay kiểm duyệt của đảng viên cố chấp, sẽ cháy thành tro. 06:58 27/01/2019
Likes0
Dislikes0
Seen0
Trần Kim Thập 
Cám ơn bạn VN Kiệt đã chia sẻ với chúng tôi tâm tình này. Hàng trăm đảng viên Cs cao cấp, trí thức Việt Nam trong và ngoài nước đã gới cả chục kiến nghị trong hơn 10 năm qua, nhưng đảng Cs vì quyền lợi quá lớn của đảng, vì sự sống còn của đảng dựa vào sự sống còn Trung cộng - Bành trướng Đại Hán - nên "suy thoái tư tưởng" không thể nào nghe lọt tai nhũng lời nói thẳng thắn và...See moreCám ơn bạn VN Kiệt đã chia sẻ với chúng tôi tâm tình này. Hàng trăm đảng viên Cs cao cấp, trí thức Việt Nam trong và ngoài nước đã gới cả chục kiến nghị trong hơn 10 năm qua, nhưng đảng Cs vì quyền lợi quá lớn của đảng, vì sự sống còn của đảng dựa vào sự sống còn Trung cộng - Bành trướng Đại Hán - nên "suy thoái tư tưởng" không thể nào nghe lọt tai nhũng lời nói thẳng thắn và chân thật. Đảng Cs VN cũng như Tàu cộng rất sợ hai cặp chữ "tự do - dân chủ"...16:36 27/01/2019
Likes0
Dislikes0
Seen0
Anh Nguyen 
Bác Thập ơi, bỏ đảng tức là bỏ quyền lực bỏ đặc quyền kinh tế và bỏ luôn cả ưu quyền trong xã hội, đồng nghĩa với bỏ xác của mình và mấy đời con cháu của mình, nên bằng mọi giá csvn phải bám chặt vào quyền lực của SỢI CHỈ ĐỎ XUYÊN SUỐT trong Cơ cấu xã hội. Kêu gọi thì cứ kêu nhưng loại người Homo Sovieticus này đã đi xa giá trị đạo đức và nhân phẩm của Homo Sapiens...See moreBác Thập ơi, bỏ đảng tức là bỏ quyền lực bỏ đặc quyền kinh tế và bỏ luôn cả ưu quyền trong xã hội, đồng nghĩa với bỏ xác của mình và mấy đời con cháu của mình, nên bằng mọi giá csvn phải bám chặt vào quyền lực của SỢI CHỈ ĐỎ XUYÊN SUỐT trong Cơ cấu xã hội. Kêu gọi thì cứ kêu nhưng loại người Homo Sovieticus này đã đi xa giá trị đạo đức và nhân phẩm của Homo Sapiens rồi .06:18 28/01/2019
Likes0
Dislikes0
Seen0
Lê Trung Tĩnh 
Cảm ơn bác Thập và các bác! Nhờ bác Anh Nguyen mà tôi biết từ "Homo Sovieticus" 11:35 28/01/2019
Truyện ngắn của Phan Trang Hy
MỘT THOÁNG TÌNH CỜ
Rộn ràng ngày hội. Ánh sáng thiên diệu trải khắp mọi nơi. Thiện nam tín nữ dập dìu du xuân. Từng đôi nam thanh nữ tú hòa vào cảnh trời xuân. Từng gương mặt sáng , từng tiếng chào, từng nụ cười tươi. Lòng người hớn hở. Tất cả trải lòng chào đón cảnh sắc thiên nhiên. Và tôi cũng hòa vào trong không gian - thời gian của lễ hội.
Lòng tôi có tiếng reo vui. Tôi như thấy mọi người ai cũng làm ra vẻ quan trọng, làm như chỉ có mình mới làm cho lễ hội thêm phần rộn rịp. Chung quanh tôi đủ âm thanh. Nào là âm của đôi trai gái rủ rỉ nói tiếng yêu ; nào là âm của những người bán hàng đang chèo kéo khách; nào là tiếng nhạc điện thoại, tiếng gọi điện thoại lấn át cả tiếng mõ, tiếng chuông, tiếng khánh ;...See moreTruyện ngắn của Phan Trang Hy
MỘT THOÁNG TÌNH CỜ
Rộn ràng ngày hội. Ánh sáng thiên diệu trải khắp mọi nơi. Thiện nam tín nữ dập dìu du xuân. Từng đôi nam thanh nữ tú hòa vào cảnh trời xuân. Từng gương mặt sáng , từng tiếng chào, từng nụ cười tươi. Lòng người hớn hở. Tất cả trải lòng chào đón cảnh sắc thiên nhiên. Và tôi cũng hòa vào trong không gian - thời gian của lễ hội.
Lòng tôi có tiếng reo vui. Tôi như thấy mọi người ai cũng làm ra vẻ quan trọng, làm như chỉ có mình mới làm cho lễ hội thêm phần rộn rịp. Chung quanh tôi đủ âm thanh. Nào là âm của đôi trai gái rủ rỉ nói tiếng yêu ; nào là âm của những người bán hàng đang chèo kéo khách; nào là tiếng nhạc điện thoại, tiếng gọi điện thoại lấn át cả tiếng mõ, tiếng chuông, tiếng khánh ; nào là tiếng kêu cứu của ai đó đang bị trộm cướp…Tôi tiếp nhận những âm thanh đó như thể rằng mình đang bị tra tấn. Bỗng bên tai tôi có tiếng gọi ngọt ngào. Tôi quay lại nhìn. Ồ thì ra là nàng…
Nàng là bạn học cũ của tôi từ thời trung học. Một thời nàng là đối tượng để các cậu học trò như tôi thành thi sĩ. Lại hiện về trong tôi những lời lẽ ngây ngô, những cử chỉ vụng dại của thời traỉ trẻ…Tôi như đang thẫn thờ ngồi trên bàn học nhìn nàng. Mái tóc nè ! Cổ nè ! Cả tà áo dài trắng của nàng nữa ! Và lời hát của những bản tình ca thời tiền chiến. Ôi, quả là dịu ngọt !
Mới như hôm qua ! Nàng và tôi xa nhau không biết là cái cớ gì ? Mới thôi, mới như tôi vừa ngủ dậy mở mắt nhìn mặt trời lên, mở mắt nhìn trăng hiển hiện ; mới như tôi vừa nghe xong một giai điệu giao hưởng, vừa nghe tiếng kinh cầu. Sao thời gian nhanh thế ? Quá nhanh như những dự tính của con người chẳng thể làm xong khi tóc bắt đầu điểm bạc.
Nàng nhìn tôi cười, tôi cũng nhìn nàng và cười. Chúng tôi không biết nói gì. Nói lại chuyện xưa ư ? Cả hai đều biết cả rồi mà ! Nói chuyện nay ư ? Cả hai đều có chuyện riêng của đời mình, nhưng không gian này, thời gian này làm sao chúng tôi nói cho hết được.
Một sự ngẫu nhiên và định mệnh nào đó cho chúng tôi gặp nhau ? Cuối cùng, tôi chỉ khẽ hỏi : “Bây giờ, bạn thế nào ?” Nàng cười: “Còn anh ?”…Và rồi cả hai chúng tôi như trẻ nhỏ cười vô tư giữa ngày hội : “Chúng ta còn độc thân !”
Chúng tôi vào lễ Phật. Tôi quỳ chắp tay nguyện cầu cho quốc thái dân an. Tôi khấn cho tôi có vợ. Nàng cũng đang quỳ bên tôi. Tôi không biết nàng thầm khấn những gì. Tất cả mùi hương âm sắc ở đây đều toát lên sự trầm mặc, uy nghiêm…Tôi vẫn cứ quỳ và chắp tay trước ngực. Mắt tôi nhắm…Tôi mường tượng Đức Phật trên đài sen. Người trầm mặc, tĩnh lự trước lời khẩn cầu của tôi.
Đức Phật trên đài sen như đang biến hóa trong tâm tưởng tôi. Lúc là tôi. Lúc là nàng. Lúc là này. Lúc là nọ…Và cuối cùng tôi như thấy chính tôi…Tôi mở mắt.
Đức Phật trên đài sen vẫn tĩnh lự. Nàng không còn bên tôi. Chỉ còn tôi !
Phan Trang Hy
Trích từ tập truyện Người Thầy Dạy Búp Bê, Nxb Văn nghệ, 2009
Lê Trung Tĩnh 
just shared this status/Activity with Hòa Văn20:36 30/10/2018
Likes0
Dislikes0
Seen0
FBfriend 
vừa chia sẻ bài đăng/Hoạt động với Lê Thăng Long15:59 23/04/2020
Likes0
Dislikes0
Seen0
FBfriend 
- Đức Phật trên đài sen như đang biến hóa trong tâm tưởng tôi. Lúc là tôi. Lúc là nàng. Lúc là này. Lúc là nọ…Và cuối cùng tôi như thấy chính tôi…Tôi mở mắt. 15:59 23/04/2020